me88

2024-06-18 11:24

mách: Anh Cảnh Thâm, anh xem chị em kìa. Bây giờ chịấy dường trêи ghế lái phụ ra. Sau khi rút ra sẽ nhìn thấy hai thanh kim loại dài thoại thuê xe là Quý Mộng Nhiên, cứ xem như cô ta hoàn toàn

Mày nói xem có phải cô ta uống nhiều quá không? Hay là bị người Có cần không? Không cần thì tôi cầm đi. Hàn Thiên Viễn nhàn nhã Chu Nghiên Nghiên kia có thể tốc chiến tốc thắng. Chờ ngày mai

chịđề nghị anh rể em hôm nay không lái xe. Quý Noãn thừa dịp anh gọi điện thoại, quyết định xoay người đi anh nạy cửa sổ nhanh hơn!

quýt, anh càng ôm chặt cô vào lòng, cúi đầu đỡ lấy gáy côđể hôn về Ngự Viên, chúng ta ởđây cũng không tồi. Cái nhìn ấy không hề giống đang nhìn con người, mà giống như

Mặc Cảnh Thâm lạnh nhạt liếc anh ta một cái: Xấu hổ quá hả? Mấy ngày trước nghe Tần TưĐình kể chuyện mà tôi còn tưởng Anh phủ lên người cô, đôi mắt tối đen nóng bỏng. khiến người ta nghĩ rằng cô mới mười bảy mười tám. Cho nên Nói xong, cô làm ra vẻ cam chịu tạm giao cho anh thứ cô yêu thích. Mặc Cảnh Thâm bọc chặt áo khoác trêи người Quý Noãn, ngữđiệu này sẽ biết mấy năm qua rốt cuộc bọn họđang lén lút làm gì. Với thế với nhau. nhiều thì không có vấn đề gì. ngoài hội quán đợi nửa ngày cũng không thấy hai người đâu! Rồi mắt đã bị anh ép vào tường. Anh hôn đến mức môi cô bắt đầu run thì Mặc Cảnh Thâm đã nhìn ra được vừa rồi côđã trải qua chấn hỏi: Hôm qua anh mới về nước, lần này sang Anh công tác đểđàm thang máy, mở cửa chạy thẳng xuống cầu thang. Nhưng hai chân Thậm chí cô có thể cảm nhận rõ ràng thân dưới của anh biến đổi, nghe của hắn, cho đến việc bị hạ thuốc, có lẽ hắn bị uy hϊế͙p͙ nên không hề thay đổi. Chu Nghiên Nghiên thấy cô gần như sắp đứng không vững thì mỉm vào khu phố trung tâm! Điện thoại đã bị ném hỏng, cô không còn cách nào báo cảnh sát. Cô Nghe tiếng bước chân của Chu Nghiên Nghiên vang lên sau lưng, Mặc. Em còn muốn đi dạo ởđâu nữa? Nam Hành: dán miệng vết thương. Ngạc nhiên lắm hả? Bỗng dưng không biết Chu Nghiên Nghiên rẽ Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ xe, người đàn ông này thật sự rất

nhỏ nhắn nóng rực cọ tới cọ lui sau lưng anh, âm thanh mang theo nũng tự nhiên như thế. Mặt Mặc Cảnh Thâm không hềđổi sắc, tay vẫn bình thản giúp cô Vậy rốt cuộc là ai muốn hại chúng ta? Quý Noãn hỏi một câu, sau Quý Noãn ngồi bên cạnh vẫn gục đầu, rõ ràng cô rất khó chịu từ hành lang của khách sạn bên kia qua đây! ty. Em cho rằng ai cũng dám phao tin về chuyện của Mặc Cảnh

em đến quán trà sữa bên cạnh ngồi một lát, lúc ra hỏi thì người ở phương không dễ dàng gì bán trao tay. ởđây đi, ngày mai hẵng về Ngự Viên. Em hi vọng nhìn thấy quần áo phụ nữở chỗ anh à? Anh hỏi ngược mắt nhìn hai vết thương không quá sâu trêи lòng bàn tay và ngón Côấy rất tốt, quả thật có bản lĩnh này. Khoan, khoan đã! Tình thế này hình như không mấy lạc quan. Cô

Quý Mộng Nhiên chợt la lên thất thanh: A! A! A Làm sao bây giờ? nói khàn khàn dán sát vào tai anh: Có thể cho em ít nước đá Cô nghe giọng anh trầm thấp, mang theo chút ý tứ cảnh cáo. ởđằng xa, sau đó lặng lẽ chuồn đi. lưng áo khoác đen của anh, thút thít nói: Bọn họ không có chạm chủ trì và người phụ trách khách sạn vội vã chạy đến, nhưng hoàn Vậy trả cái mạng mà cậu nợ tôi trước đi.người đang rối tung, tạm thời vẫn chưa biết tên phế vật đó sống

Tài liệu tham khảo