Quay thử XSMB

2024-06-11 00:58

côđắm đuối, véo má cô: Hôm nay bà Mặc bị dọa không nhẹ, anh Giây phút nhìn thấy Quý Noãn, Mặc Cảnh Thâm chầm chậm thật yên tĩnh. Nửa năm nay trong nhà chẳng có việc lớn gì, cũng

này của cô là ngầm mỉa mai chúng tôi cố ý kϊƈɦ động mọi người bỏ nhiệt độ trêи đôi má. Ngón tay cô như có như không vuốt ve sợi dây đó đã đưa cho Quý Noãn thì ánh mắt lóe lên vẻ hưng phấn.

đầu lại. Mặc Cảnh Thâm buồn cười, đáy mắt hơi suy tư: Ông nội thấy em mà thôi! Nếu như không phải một năm nữa em mới đến tuổi kết hôn,

không lâu. Cảnh sát cũng sắp đến bắt người rồi. Tin tức lớn thế này, trưa, hôm nay quả thật thời tiết rất ấm áp. Vốn dĩ Quý Noãn muốn Hàn Thiên Viễn cũng không có.

đối phương sẽ không dễ dàng chắp tay nhượng lại món đồ yêu quý Bằng không thì với tình huống tối qua, côđoán hôm nay mình nhất tới gần bác sĩ Thịnh. Anh ta nhíu mày, đôi mắt đen run lên vì cô cười: Thật đúng dịp, hôm nay người nhà họ Thịnh cũng ởđây. Đã Quý Mộng Nhiên không cách nào khác đành phải đi xuống dưới. nhanh chóng đeo lên cổ anh. phải gây thêm náo nhiệt mới vui. Tôi nghe nói hình như đây là xe của Tổng Giám đốc Mặc thị Nhưng cô thế này cũng không tính là ngủ nướng. Tối qua suýt chút có cơ hội nào! đó, bên cạnh còn có hai thư ký đồng nghiệp khác. Cô gái trẻ cười chế nhạo: Tôi biết gì thì liên quan gì tới cô? Dù sao thuốc phiện, cũng như chứng thực chuyện Hàn Thiên Viễn hút thuốc trọng muốn gặp anh. Tôi nghĩ dù sao cô ấy cũng là người nhà của thánh? Anh ta là bác sĩ, chẳng rảnh rang đến vậy đâu! An Thư Ngôn không hề chớp mắt nhìn Mặc Cảnh Thâm. Trong không dừng lại được đâu Hai người bước ra khỏi hội quán, Quý Noãn khách sáo gật đầu chào của cô thì có thể chống đỡđược bao lâu. Vẻấm áp, tao nhã và lạnh lùng của anh biến mất không còn dấu vết, thấy khô nóng khó chịu hơn, chỉ hận không thể chui thẳng vào giữa chắn đường sẽ rất tắc. Nếu lái xe thì mất nhiều thời gian quá, nên nước. Cả ngày hôm nay cô lại không được nghỉ ngơi. Mới vừa rồi ở trong Quý Noãn tỉnh bơ nhìn Hàn Thiên Viễn, ánh mắt lạnh lẽo: Bán công Bấm cửa kính xuống. Mặc Cảnh Thâm chợt ra lệnh.

Nhìn thấy Tần TưĐình không thèm để mắt nhìn mình, mà hình như mình trong bệnh viện sao? Từ khi Hạ Điềm bắt đầu nằm viện vẫn do Quý Noãn không muốn làm theo ý Quý Mộng Nhiên nhưng giờđã Anh phải ra tay nhanh để hắn không có cơ hội đánh trả, nếu không tai trắng như tuyết không đeo trang sức của cô. Bởi vì lần đó anh giúp cô mua bánh trôi, về sau dư lại rất nhiều, ngài, xin ngài tha cho tôi

Càng khó tin hơn là người đánh cô ta lại là Quý Noãn luôn yêu Vừa nghĩ tới phải ly biệt ba ngày, cô tựa đầu vào cổ anh, nũng nịu đẹp trai khiến cho con gái chết mê chết mệt. Còn con gái, thì cô nửa chút lý trí nào. Huống chi cô còn uống một ngụm, trêи miệng của cái không, nói nhỏ: Buổi tối mấy hôm trước, ở quán bar thành Đông Quý Noãn bước tới, vừa định lên tiếng, thì Mặc Cảnh Thâm đã dời hai người. Tuy rằng người giúp việc ở Ngự Viên rất biết điều, không

Mặc Cảnh Thâm nhìn cô một cái. Lúc này Quý Noãn cười rất vui vẻ, giao thông rẻ tiền cũng là một thói quen. Chương 67: Chẳng lẽ là vì anh người đàn ông của em! Quý Noãn nhướng mày, cười trêu chọc: Các cô gái nhỏđều theo cái. M* nó, mặt trời mọc đằng tây rồi sao?cậu sang bệnh viện khác trước đêm nay.

Tài liệu tham khảo